Tâm Sự Lái Xe

Câu chuyện rùng mình từ tài xế lái xe container

“Lái xe thuê cần can đảm 1 thì lái xe container cần can đảm gấp 100 lần” đây là câu nói của một người trong nghề lái xe container cho biết, để hiểu lý do tại sao thì hãy cùng chúng tôi theo dõi câu chuyện sau.

Lái xe container cần máu liều

tai-xe-container-phai-co-mau-lieu

Tài xế container phải có máu liều

Lúc đi xin việc, bà chủ hãng xe không yêu cầu gì nhiều, thậm chí còn chưa nhìn đến cái bằng lái, chỉ liếc mắt nhìn Th. và hỏi: “Mày có dám “liều” lúc cần không?”.

Tài xế Th. chạy xe container chạy chuyến Nam – Bắc, dù tuổi còn trẻ, nhưng Th. có khá nhiều kinh nghiệm về những chuyến xe tải hạng nặng đường dài. Nhờ vậy, chúng tôi biết được khá nhiều những câu chuyện buồn vui trên cabin của cánh tài xế container.

Trao đổi với chúng tôi, Th. kể: Lúc đi xin việc, bà chủ hãng xe không yêu cầu gì nhiều, thậm chí còn chưa nhìn đến cái bằng lái, chỉ liếc mắt nhìn Th. và hỏi: “Mày có dám “liều” lúc cần không?”.

“Nghe đến “liều” bất kể sinh mệnh người khác, lúc bấy giờ, tôi ái ngại, cầm hồ sơ quay về. Nhưng lang thang cả năm, không học hành bằng cấp, người lại nhỏ, chả làm được việc gì ra hồn.

Chiều cuối năm, tới nhà người bạn chơi, thằng bạn lại rủ làm tài xế, đi theo thôi cũng được, dịp Tết nhiều hàng, khi nào buồn ngủ quá thì cho mày lái thay”, Th. kể lại lúc bắt đầu vào nghề.

Th. đi, những chuyến xe Nam Bắc, những chuyến đi xuyên đêm và ngủ trên cabin trở thành cuộc đời, số phận của Th..

Lúc trước xin việc Th. không hiểu, chỉ nghe cái yêu cầu thôi là thấy rùng mình. Sau này, khi đã làm tài xế đường trường, kinh nghiệm nhiều năm, Th. hiểu, xe container quá lớn, lượng hàng giá trị cả vài tỉ đồng, nặng cả mấy chục tấn, không thể tránh né những người lưu thông ẩu trên đường, cũng không thể đánh lái nếu lỡ có người ngã xe trước mặt. Nhưng rất may, trong suốt quãng thời gian gắn bó với nghề này, Th. chưa gây ra tai nạn đáng tiếc nào.

Những chuyến đi với “âm nhạc, thuốc lá, bò húc và hàng cấm”

Đi nhiều nơi, biết nhiều nhưng thiếu tiếng người, và đôi lúc cảm thấy cô đơn. Ngoài những lúc trò chuyện đôi ba câu với mấy cô gái ở trạm thu phí thì hầu như tài xế chẳng mấy khi nói chuyện với ai. Người này lái xe thì người kia ngủ, thay nhau. Những chiếc điện thoại đời cũ, pin dùng được lâu, đăng ký gói cước gọi nội mạng. Rồi Th. gọi nói chuyện, nhắn tin cho những cô gái quen được ở khắp mọi miền đất nước, trên những chặng dừng chân, cứ liên tục như thế.

nhung-chuyen-di-xa-voi-thuoc-la-cafe-bo-huc-va-hang-cam

Những chuyến đi với “âm nhạc, thuốc lá, bò húc và hàng cấm”

Chán chê, thì quay qua mở nhạc, đủ các thể loại, có khi list nhạc dài cả mấy trăm bài, nghe mãi cũng chán, gió lạnh đêm khuya lại dễ buồn ngủ.

Thế là mở đài có ca nhạc theo yêu cầu, làm quen, kết bạn với cánh tài xế, mà thường thì cũng chỉ những tài xế mới hay nghe những kênh như vậy. Có người còn tìm được người yêu, rồi thành bạn đời của mình. Âm nhạc trên những chặng đường đẹp của Tổ Quốc cũng là một niềm thương nhớ không nguôi cho chính những người tài xế khi họ không còn rong ruổi nữa.

Thế nhưng, âm nhạc không thể xua tan đi những cơn buồn ngủ, cho dù có đá lạnh đắp lên mặt, khăn ướp đá cũng không dứt được cơn buồn ngủ.

Th. kể: Có những chuyến lái xe xuyên màn đêm, những cung đường uốn lượn trên đèo, không muốn hút thuốc cũng không được, thuốc lá để tập trung mà lái xe. Trên cabin xe lúc nào cũng sẵn mấy gói thuốc lá và cả những lon bò húc. Cứ nửa tiếng, đêm thì nhanh hơn, cửa sổ xe lại được mở ra, để gạt tàn thuốc lá và phà khói thuốc ra ngoài. Cà phê, trà đặc có khi không thể giúp tỉnh ngủ trong những đêm khuya, chỉ có nước bò húc mới đủ sức làm họ không ngủ gục trên vô lăng.

Thuốc lá không đủ, nước bò húc không đủ cho những dịp hàng nhiều, Th. dường như không có ngày nghỉ, có khi cả tháng trời không ghé về thăm nhà. Chưa kể có những ngày mưa bão, sạt lở cấm đường khúc miền Trung. Hàng chưa giao được, nằm trong rừng, không có cả gói mì tôm, mưa gió liên miên. Th. hỏi dò những người bạn đường của mình, sao họ có sức khỏe để đi qua bao mùa Tết.

Một người tài xế đã bỏ vô lăng, kể lại với Th: Tụi nó xài ma túy cả đấy, không có cái thứ ấy làm sao chúng đủ sức thức mấy ngày đêm để kịp chạy hàng. Ông bảo, làm gì làm, giữ cho mình con đường lui, tiền nhiều cũng thế, chứ đụng phải mấy thứ ấy rồi, dứt ra không được. Vợ con nó bỏ. Nhà cửa xây xong cho to rồi để đó, không ai ở, gió mưa cũng mục nát hết. Nghề này tiền thì nhiều, bảo hiểm y tế, bảo hiểm xã hội đủ cả, tự do, tự tại, nhưng nó cũng bạc. Nếu không vững tinh thần thì dễ sa ngã lắm. Th. bảo, nghe mấy thứ ấy bỗng thấy sợ, lại muốn nghỉ thôi không lái nữa.

Lái xe container vất vả, áp lực như vậy nhưng cái nghiệp nó vận vào người rồi thì muốn dứt cũng khó, bỏ thì không biết làm nghề gì khác, đành quay lại nghề này.

Bài Liên Quan

Back to top button